Mấy nhóc nhà mình lên kế hoạch đi PMH từ tuần trước. Thế mà sáng nay trời lại cứ âm u. Ra đến đấy, mới chụp được vài tấm là mây đen kéo đến. Thế là lật đật, chạy đi núp.
Tạnh mưa lại đi chơi tiếp ....hehe
Một ngày thật vui.
Sau khi ăn uống no say. Giờ tới lượt mình chơi trò chơi nhé. Em cười có hơi to, các bác nhớ đừng mở loa lớn nhá...hehe
1. Nhảy theo điệu nhạc
2. Chơi giữ bong bóng
3.Ép bong bóng hehe... thằng cháu nó thấy mình hào hứng quá hay sao mà nó rủ mình tham gia luôn
Nhiều trò chơi lắm á
4. Thổi nến và cầu nguyện
5. Cùng mở quà nè
Tối đó, mấy mẹ con nằm cạnh nhau thủ thỉ. Nhóc bảo hôm nay con vui lắm.
Thế hồi nãy con ước gì vậy?
Nói nhỏ mẹ nghe nhé, con ước sau này trở thành kiến trúc sư và sinh nhật năm sau con sẽ mời nhiều bạn đến chơi với con hơn và còn có nhiều quà nữa.
Hôm nay mình thật hạnh phúc.
Mừng sinh nhật con, lần thứ 7
Mất liên lạc nhau hơn mười lăm năm, nhận điện thoại của ấy, mình thật sự rất bất ngờ. Lá thư mình gửi cho ấy ngần ấy năm giờ mới tìm lại được.
Bao nhiêu điều nói mãi mà vẫn chưa hết. May sao lần này mình có dịp đi Sóc Trăng. Lòng cứ đứng ngồi không yên hihi
Ấy của tớ đây.
Lúc trước nhỏ công tác tại Báo Sóc Trăng, giờ chuyển sang Báo Đảng ST, ông xã thì làm việc tại Đài TH Sóc Trăng.
Thích nhất là bé Khuê - con gái nhỏ thì mến khách vô cùng. Bé cứ quấn quýt bên mình mãi. Dù cho Bà và Mẹ nói thế nào, bé cũng vẫn kêu tớ bằng chị thui. Về nhà mà nhớ bé quá đi.
- Chị chờ con đi với.
- Chị chơi cái này với con đi.
- Chị ở đây luôn đi.
- Tối nay chị ngủ chung với con nha ... hehe
Mình chưa từng được đặt chân đến Miền Trung, khúc ruột của mảnh đất hình chữ S, bao đời nay luôn gánh nhiều thiên tai, điều kiện khắc nghiệt của thiên nhiên. Nhưng lại có những người con vô cùng hiếu học, chịu khó. Nơi đây có nhiều danh lam thắng cảnh mà mình chưa có dịp đặt chân đến.
- Anh về lại Qui Nhơn rồi. Chắc khoảng tuần sau sẽ vào lại.
Em ra đi. Anh xin nghỉ vài ngày, dắt em đi đây đó.
- Nghe nói ngoài đấy có nhiều nơi đẹp lắm như Tháp đôi, Gành Ráng, Cầu Thị Nại và Bãi Trứng nữa .. mà em chưa đi được huhu
- Ừ, em ra thì không cần tìm tài xế đâu
- Lâu rồi em chưa được đi biển. Thèm được tung tăng dưới biển ghê á!
- .....
- Anh đang ở ngoài biển à? Sao em không nghe thấy tiếng sóng vỗ?
- Có chứ. Có sóng chứ. Nhưng sóng ở trong lòng, em à!
( Ơ hay, anh chàng kỹ sư này hôm nay lại nói lời bóng bẩy nhỉ ![]()
![]()
)
Sóng thì muôn đời vẫn thế, có khi lặng lẽ, khi êm đềm, khi nồng nàn, khi dữ dội, nhưng có bao giờ thôi vỗ đâu anh. Cơn sóng ấy cứ chập chờn đùa giỡn rồi lại cứ lặng lẽ xô bờ. ...
Sóng thì muôn đời thuộc về biển. Bờ cát lại muôn đời đứng lặng, ôm bao con sóng vào lòng. Hàng ngày, bờ cát ấy phải tập xa dần, để trả sóng tự do bay về với Biển, cho con sóng kia thỏa thích nô đùa .....
Sóng phải xa thì sóng mới là sóng
Sóng phải ra xa, sóng mới lại vào
Cát chỉ lặng im khi sóng vội trôi đi mất
Em vẫn mĩm cười nhìn con sóng hòa tan...
Cũng nhờ xem trước Bộ sưu tầm ảnh của Tử Đinh Hương mà nàng ấy vừa mới có được sau chuyến đi QN mình mới "nổ" được với anh chàng kia ấy chứ.
Tớ thích lắm những tấm hình của cậu.
Quê hương mình đẹp thật!












