Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Đừng giấu nỗi nhớ trong lòng anh ạ!

Mình có một đám bạn chơi rất thân từ hồi cấp 3, nhóm anh lớn nhất học lớp 12, nhóm chị thì học 11, còn tụi mình có 4 đứa nhỏ nhất học lớp 10. Thỉnh thoảng, tụi mình tụ tập lại nhà Cô Sáu cùng trò chuyện hay tổ chức sinh nhật cho ai đó trong nhóm thiệt là vui.

Nhắc đến Cô thì tụi mình ai cũng nhớ . Cô là cô của anh nhưng hình như Cô cũng gắn liền với tụi mình cả một thời áo trắng.

Cô ở vậy và chăm anh từ nhỏ.Bao nhiêu tình thương cô đã dành hết cho ba chị em anh và thằng em trai thân thương của mình.

Ngày gia đình anh đi để cô lại một mình, cô buồn nhiều lắm nhưng nỗi buồn ấy Cô giấu tận trong tim. Bọn mình ngày đó thay phiên nhau đến ngủ với Cô. Thường xuyên và quan tâm cô nhiều nhất thì không thể nào không nhắc đến nhỏ Tâm, anh Thái và anh Phương.

Thời gian trôi nhanh quá, giờ nhìn lại mái tóc Cô đã bạc phơ. Cô không còn ở căn nhà mà bọn mình thường ghé nữa. Ngôi nhà ấy, ngôi nhà mình vẫn thường hay nhìn vào mỗi khi đi ngang, ngôi nhà đã chất chứa bao nhiêu kỉ niệm, giờ đã thuộc về người khác.

Ngày anh về Việt Nam, chở cô xa ngôi nhà mà cô đã từng gắn bó về quê để sống cùng với người cháu  , cô đã khóc thật nhiều.

Rồi anh lại ra đi.

Bọn mình lo lắng không biết Cô sống ra sao , có được chăm sóc tốt không?

Công việc, cuộc sống cứ tất bật, mãi đến ngày Lễ , nhỏ bạn và mình mới về thăm cô được.

Hai đứa chẳng biết đường, hỏi thăm người này người kia, cuối cùng cũng đến nơi. Khi nhìn thấy Cô thì mọi lo lắng đều tan biến hết anh ạ. Trông Cô khỏe và da dẻ hồng hào hơn hồi Tết dù Cô mới bị té cách đây không lâu.

Chắc là anh hay tin cô bị té và phải nằm một chổ ? Cô chú gọi Bác sĩ đến chăm sóc tận nhà. Giờ cô khỏe hơn rồi nhưng sợ đi lại nhiều. Ăn uống, tắm rửa, thay đồ đều do cháu dâu làm hết.

Có cô ở nhà cũng vui lắm, giờ cô lẫn, chẳng nhớ ai đâu. Cứ sáng sáng thay đồ là cô la làng. Thấy tụi nhỏ đùa trước sân cô cũng la. Cô chú nói , nghe riết rồi quen , hôm nào không nghe thì thấy thiếu thiếu cái gì đó.

Dù vậy, lâu lâu cô vẫn cứ ngóng chờ mà hỏi "Thằng Nhan nó về chưa? Tụi thằng Nhã, con Hương khi nào mới về ?" ... Tết về. Chú cứ trả lời thế cho xong , chứ không biết phải nói thế nào. Hình như những yêu thương lo lắng đó vẫn luôn ở mãi trong cô không bao giờ phai được, cô cứ lập đi lập lại những gì mà cô đã từng hỏi trong suốt mấy năm qua.

Cô ngồi đấy, miệng cứ mãi nhai nhai gì không rõ, mắt nhìn xa xăm. Ngoài sân, bọn nhóc chạy nhảy chơi đùa. Không khí trong lành, yên ả. Cuộc sống dân dã thật thanh bình biết bao.

Thế cũng mừng cho Cô, ở cái tuổi gần đất xa trời, cô cũng được sống cùng với đàn cháu thân thương dù đó không phải những đứa cháu mà cô đã từng chăm sóc, nâng niu.

Cuộc sống cứ mãi làm mình bận bịu phải không anh? Những tất bật của công việc và cuộc sống cứ đến rồi đi một cách nhịp nhàng đôi khi khiến mình quên đi những gì còn tồn tại xung quanh. Em tin mỗi người ai cũng có một quê hương để thương và để nhớ. 

Với thời buổi công nghệ thông tin như hiện nay, dù xa nhau hơn nữa vòng trái đất cũng giúp cho tụi mình ngày càng gần nhau hơn. Thế thì đừng bỏ quên những người mà ta đã từng yêu thương anh nhé. 

Ở nơi xa ấy, nỗi nhớ quê, nhớ nhà, nhớ cô, nhớ bạn trong anh ... chắc còn da diết lắm. Đừng giấu nỗi nhớ đó trong lòng anh ạ. Cô sẽ ấm lòng biết bao nếu như con cháu vẫn còn nhớ và quan tâm đến mình.

Cô giờ như chuối chín cây ....

 

 


 


47 nhận xét:

  1. Bài viết 1 ngày rùi hôm nay mới mở ra cho mọi người chia sẻ.

    Anh da diết 1 chớ có người da diết 10 đó anh có biết không :)

    Mong Cô nhiều sức khỏe và vui bên những người cháu thân thương của mình Cô nhé! ( nhớ nhắn giúp em nha chị Việt, hông là em méc anh á) :)

    Trả lờiXóa
  2. Cô già như chuối chín cây anh à...

    Trả lờiXóa
  3. Thật là quý vô cùng những tấm lòng..., mà đời sống tất bật hôm nay tưởng chừng như đã mai một đi ít nhiều... !
    ...
    ( " Cô là Cô của Anh "...!?
    "Cô" thì biết là "Cô Sáu" roài, mà..."Anh" đây là..."Anh" nào zị ta ?, hông noái cho zõ anh í tên gì, ở đâu..., làm anh mềnh lại cứ...si 4 tưởng bở kiểu "nghe mờ...ham" ...Hứ !;))

    Trả lờiXóa

  4. Đọc đến câu cuối mà nao lòng!

    Trả lờiXóa
  5. Nhắn dùm với Cô mai mốt tui về nha :)))))

    Trả lờiXóa
  6. Giấu đâu mà giấu, ngày nào anh cũng nhớ Cô Viettran hết á :))))

    Trả lờiXóa
  7. Hy vọng 'anh ấy" sẽ đọc bài viết này :-)

    Trả lờiXóa
  8. Tuổi già hạnh phúc nhất là có con cháu quấn quít bên cạnh ha chị. Mong rằng anh ấy sẽ về thăm cô một ngày gần nhất.

    Trả lờiXóa
  9. Đọc bài của chị mà em nhớ đến cô em. Cô em cũng không có con, lần lượt nuôi cháu hết đứa này đến đứa khác. Lúc nhỏ em cũng sống cùng cô. Giờ cô em mất rồi, đọc bài viết của chị tự nhiên sóng mũi cay xè.

    Trả lờiXóa
  10. Đọc bài và coi hình xong , tự nhiên thấy em Bông khế thật tình cảm , cũng thật đáng yêu .
    Những lúc như thế này , con người ta luôn như trở lại một ngày xưa chưa xa

    Trả lờiXóa
  11. Thương Cô hén, thương cho anh ấy nữa, đi chi cho xa rồi giấu nỗi nhớ trong lòng chi hem pít nữa nà.:D

    Trả lờiXóa
  12. Vừa nhớ Cô và đồng thời nhớ đến " Anh"

    Trả lờiXóa
  13. Có vẻ như Viettran thương cô và thương cả anh nữa nhỉ

    Trả lờiXóa
  14. thấy thương cô quá, sao cả nhà đi mà không đem cô đi cùng ?

    Trả lờiXóa
  15. Bao lâu rồi anh không về thăm cô? Quá lâu rồi phải không cậu?

    Trả lờiXóa
  16. đọc rất cảm động, anh chắc cũng còn nhơ cô

    Trả lờiXóa
  17. Xạo hả mại, Biết anh nào đâu mà méc :))

    Trả lờiXóa
  18. NPR, 9, anh Zip: Cám ơn đã chia sẽ cùng em.

    Trả lờiXóa
  19. Hứa là phải về nha Koan.
    :)))))

    Trả lờiXóa
  20. Anh nhớ Viettran thì anh phải nói chứ, anh ko nói sao mà biết hè?
    :))))))))))))))))))

    Trả lờiXóa
  21. Anh ấy đọc rồi bạn à nhưng vẫn ko gọi về cho Cô dù anh ấy thỉnh thoảng vẫn nhắn tin offline cho mình. Khó hiểu thật?

    Trả lờiXóa
  22. Cũng ko biết ngày nào em à. Hồi Tết tụi chị ghé thăm Cô 1 lần nữa, Cô giờ yếu nhiều lắm, nghe đâu cô chú định xây trước cho Cô một nơi để an nghỉ tuổi già :((((((((((((((((((

    Trả lờiXóa
  23. Tình cảm của cô sẽ còn mãi bên em, Ghét ha.

    Trả lờiXóa
  24. Ngày chưa biết anh ấy, Cô là người đã mua khoai lang dùm em mỗi sáng anh ạ.

    Trả lờiXóa
  25. Bạn bè trách bảo anh ấy bị môi trướng sống làm thay đổi mất rồi nhưng chị ko tin em à.

    Trả lờiXóa
  26. Anh sống xa quê, xa gia đình ,chắc anh thông cảm nhiều cho những ai xa xứ. Anh ko nói gì à?
    :)

    Trả lờiXóa
  27. Mucuatui, Charming: Anh của nhỏ bạn chị ơi, em ko dám thương đâu , chết à!
    :))))))))))))

    Trả lờiXóa
  28. Em nhớ lúc gia đình anh ấy đi, tụi em học lớp 10, lúc ấy Cô cũng lớn tuổi rồi chị và Cô ở lại một mình và xóm giềng chung quanh thôi. Mấy năm đầu Cô còn nhớ tụi em, sau này Cô lẫn ko còn biết ai nữa. Rồi nhà anh ấy về bán căn nhà cũ và gửi Cô về sống cùng với cháu ở quê. :(

    Trả lờiXóa
  29. Xa xôi hơn nữa vòng trái đất, gia đình, công việc, ko phải cứ muốn về là được đâu cậu, chỉ ko hiểu gia đình anh mấy năm nay chẳng gọi về hỏi thăm cô cũng chẳng lo lắng gì về cuộc sống của Cô ,cứ phó mặt cho Cô Chú bên này :(

    Trả lờiXóa
  30. Đọc bài này nhiều chi tiết cảm động nhưng tức cái là không thấy giới thiệu anh là ai (bạn viettran ?, cháu cô ? con của cô ?... ) ma 2tha61y cứ nhắc anh hoài ?!

    Trả lờiXóa
  31. Chả bù cho anh của em. Lúc nào cũng đau đáu một nỗi quê nhà và những kỷ niệm thơ ấu. Thân thương, gần gũi và đáng yêu lắm chị à.

    Trả lờiXóa
  32. Có giới thiệu lúc đầu rồi đó anh. "Anh" ..... bạn cùng trường, cùng xóm, cùng quê á.
    :D

    Trả lờiXóa
  33. Anh ấy thỉnh thoảng vẫn trò chuyện với chị và tiếc ko thể họp mặt với bạn bè ở đây như mọi người được. Trên đây chỉ là cảm xúc của riêng chị thôi, chứ chuyện riêng của gia đình anh ấy chị ít khi đề cập đến.

    Trả lờiXóa
  34. Vâng, còn tùy thuộc hoàn của từng người.

    Trả lờiXóa
  35. Đọc xong mà mình thấy buồn buồn.

    Trả lờiXóa